[Hòa Tiểu Ngưng à, nếu cô đến đây, tôi nhất định sẽ tiếp đón long trọng! Chúng tôi ở đây thật sự rất rất tuyệt, cô mà đến, nhất định sẽ phát triển vượt bậc. Cô còn có cả hành tinh riêng, chiến giáp và chiến hạm nữa đấy, chẳng khác nào một quý tộc nhỏ đâu, đây là đãi ngộ chỉ dành cho người đứng đầu bảng thôi, hơn nữa phúc lợi của chúng tôi còn...]
Hòa Ngưng khẽ cười, lắc đầu, rồi bất chợt nói với một giọng đầy cảm khái: “A Thống à, mày còn nhớ câu chuyện khi trước mày từng kể cho tao không? Hình như là một bộ truyện tranh nhỉ?”
“Trong truyện, nhân loại gặp phải đại nạn, những người sống sót thành lập tổ chức, định kỳ chiêu mộ và huấn luyện tân binh, truyền dạy cho họ kỹ năng và năng lực để đối kháng với thiên địch. Đó lẽ ra là một câu chuyện đầy nhiệt huyết và cảm động, nhưng mày khi ấy lại mắng té tát, mày nói, kết quả cuối cùng của việc huấn luyện là nhóm binh sĩ ưu tú nhất cuối cùng được đưa vào nơi an toàn nhất để bảo vệ thủ lĩnh.”
“Thế nhưng thực tế, thủ lĩnh sống trong tầng tầng lớp lớp bảo hộ, căn bản không tiếp xúc với chút nguy hiểm nào, chỉ có dân thường là phơi mình dưới nanh vuốt thiên địch, có thể chết bất cứ lúc nào.”
“Vậy nên nhóm binh sĩ mạnh nhất, rất có thể sẽ lãng phí bản lĩnh cả đời mà không có cơ hội giết địch.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây