“Ngoài hai điều đó, nếu có thể thì thử kiếm ít rau xanh cho con bé ăn thêm. Tạm thời chị cứ chăm bé đi, tôi còn phải...”
Còn chưa nói hết câu, người Dionex bỗng chao đảo, người phụ nữ kia vội vàng đỡ lấy cô ấy: “Bác sĩ Dionex, chị không sao chứ?”
Vừa chạm vào, bà lập tức kinh hãi trong lòng, thân thể của bác sĩ Dionex còn gầy đến mức đáng sợ hơn vẻ ngoài, gầy đến chỉ còn da bọc xương.
“Tôi không...” Môi Dionex khẽ động, nhưng không sao thốt nên lời, mắt trước mắt sau đã đen kịt, thân hình mềm nhũn đổ sụp xuống, may mà có người phụ nữ kia đỡ lấy, nếu không đã ngã gục xuống đất.
Những người tị nạn xung quanh cũng vội vã ùa lại, miệng hô tay gọi nhốn nháo, có người lập tức quay về lều lấy túi nước đã lép xẹp từ lâu của mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây