Phong Ẩn hiểu ra: “Thế nên nó của lúc này đang đợi chúng ta buông lỏng cảnh giác, chờ thời cơ đánh một đòn trí mạng.”
Ý nghĩ hai người giống hệt nhau, Phong Ẩn nhìn sang góc tường gãy nát lộ ra chút đỏ: “Vậy thì chính là lúc chúng ta ra tay.”
“Chúng ta đến đây vừa lúc.”
“Phải, vận may đứng về phía chúng ta.” Hòa Ngưng kết luận.
Cho dù không khí nơi đây tràn ngập mùi hôi thối và sự ngột ngạt khó thở, Hòa Ngưng vẫn nhanh chóng lấy ra thuốc hồi phục tinh thần và thức ăn bổ sung năng lượng, một hơi nuốt xuống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây