Xác người tị nạn lẫn xác các loại dị chủng nằm ngổn ngang, Hòa Ngưng chỉ liếc một cái, ánh mắt đã vượt qua mấy thi thể không rõ sống chết, thẳng tắp rơi vào một điểm phía trước.
Sau một bức tường đổ nát bị chắn mất tầm nhìn, có một điểm sáng chớp nháy, đỏ đến gần như đen, sắc độ còn sâu hơn mọi dấu hiệu dị chủng mà cô từng thấy trước đây.
“Dị chủng cấp 7, hoặc là…” Hòa Ngưng kéo tay Phong Ẩn, ra hiệu cho anh dừng bước: “Cấp 8.”
“Cấp 8…”
Phong Ẩn chưa nói xong đã phải nuốt lời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây