Nhìn hai vợ chồng Lâm Kiến Xuân mỗi người một tay, kéo Uyển Uyển nhảy nhót đi tới trên đường, Hà Tứ Hải thật lòng mừng cho cô bé.
Uyển Uyển giống như một cái gương vậy. Từ trên người cô bé, Hà Tứ Hải dường như nhìn thấy mình khi còn bé.
Nguyện vọng lớn nhất của hắn khi đó là ngóng trông ba mẹ tới tìm hắn, đón hắn về nhà.
Nhưng hắn chờ đợi hết ngày này tới ngày khác, lại thất vọng hết lần này tới lần khác.
Bây giờ nghĩ lại, mấy người ba mẹ nuôi nhận nuôi hắn, cho dù không đối xử tốt với hắn, nhưng còn chưa tới mức bắt hắn đi xin ăn trên đường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây