“Lúc trước, Phượng Cô bảo tôi đưa công văn sắc lệnh cho ngài mượn xem. Nói vậy, thần linh đều có công văn sắc lệnh à?”
“Đương nhiên rồi.” Phượng Cô nhìn Hà Tứ Hải với vẻ mặt kỳ lạ.
“Vậy Phượng Cô có thể cho tôi mượn công văn sắc lệnh xem thử được không?” Hà Tứ Hải mặt dày cười nói.
Phượng Cô nghe vậy thì ngẩn người, trong mắt lóe lên tia sáng khó hiểu, nhìn chằm chằm Hà Tứ Hải nói: “Đương nhiên là được rồi, tôi không giống với một số người nào đó...”
Hà Tứ Hải da mặt dày, cười ha ha làm lành nhưng không đáp lời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây