“A… về nhà nào, về nhà nào…” Đào Tử ngồi ở trên ghế sau, sung sướng đá chân, có vẻ cực kỳ hưng phấn.
“Về nhà vui vẻ như vậy sao?” Hà Tứ Hải đang thắt dây an toàn, quay đầu hỏi.
“Đúng vậy.” Đào Tử vui vẻ nói.
“Vì sao? Trong nhà không có ai, hơn nữa trong thôn cũng không có bạn nhỏ chơi đùa với con.” Hà Tứ Hải vô cùng kinh ngạc.
“Bởi vì đó là nhà mà.” Đào Tử nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây