“Tiểu Lan, sau khi em đưa Hiểu Hiểu đến trường, thì đến nhà Vĩ Minh một chuyến, lần trước lấy bột mì ở tiệm chúng ta còn chưa trả tiền, hai ngày nữa anh nhập hàng, lại không kết toán được, anh làm gì có tiền nhập hàng?” Tô Hữu Minh dùng khăn ướt lau mặt, nói với người vợ đang cho con ăn sáng.
“Lại là nhà của anh ta à, theo em nói, sau này đừng cho anh ta nợ nữa, tiền của anh ta là khó đòi nhất, mỗi lần đòi tiền, cứ như là em đang van nài anh ta vậy.” u Tiểu Lan bất mãn mà lẩm bẩm nói.
“Cũng không dễ gì”. Tô Hữu Minh nhẹ giọng nói.
“Ai mà dễ dàng chứ?” u Tiểu Lan nhỏ giọng càm ràm.
Tuy hai vợ chồng mở một cửa hàng tạp hóa, nhưng vừa phải nuôi con, vừa phải trả tiền vay mua nhà, may mà người lớn dưới quê bây giờ vẫn chưa cần bọn họ chăm sóc, bằng không thật không chắc có thể sống nổi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây