“Tâm nguyện của bà, tôi nhận.” Hà Tứ Hải mỉm cười nói.
Vẻ mặt Đào Thần chợt thay đổi.
“Sao có thể như vậy được?” Giọng bà ta chói tai giống như móng tay cào trên thủy tinh.
Đã không còn cảm giác yếu đuối mềm mỏng nữa.
Gương mặt hiền lành còn vặn vẹo một cách đáng sợ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây