“Mẹ, chúng ta có thể đến công viên chơi một lát được không?” Huyên Huyên liếc nhìn lối vào công viên sau khi tan học đi ngang qua, sau đó quay đầu sang hỏi Tôn Nhạc Dao đang đi theo phía sau.
Tôn Nhạc Dao nghe vậy ngẩng đầu liếc mắt nhìn trời, hiện tại thời gian còn sớm, thế là gật đầu: “Đương nhiên là được.”
Tiến vào mùa thu, tiết trời cũng không còn nóng bức, gió thổi lướt nhẹ qua mặt, khiến người ta có một loại cảm giác sảng khoái không nói ra được.
Bởi vì công viên gần trường mẫu giáo, nên sau giờ học có rất nhiều trẻ em đến chơi.
Huyên Huyên lôi kéo Đào Tử chạy vào còn đường rợp bóng cây.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây