“Vừa nãy là ai gọi tôi, có chuyện gì không?” Hà Tứ Hải nhìn về phía La Hoan.
Ồ, cái tên này khá quen mắt nha, hình như là kẻ xui xẻo bị lão quỷ đoạt xá, hắn không chết sao?
“Hà tiên sinh, xin lỗi, đây là em trai tôi. Nó có chút không hiểu chuyện, tôi bảo nó xin lỗi ngài. . .” La Vũ Dương vội vàng giải thích.
Lời còn chưa nói hết, đã thấy La Hoan bên cạnh quỳ xuống rầm một tiếng, nàng nghe thôi đã thấy đau rồi.
“Tiếp. . . Tiếp dẫn đại nhân, hóa ra là ngài. Tôi vừa nãy ăn nói linh tinh, ngài tuyệt đối đừng tưởng là thật.” La Hoan sắp khóc rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây