“Đào Tử, ngày hôm qua trời mưa, em nghịch nước phải không? “
Huyên Huyên hoàn toàn là biết rõ rồi mà còn hỏi.
“Đúng rồi, chơi cũng vui, nhưng chiếc ô nhỏ của em bị gió làm hỏng, thế nhưng ông nội đã giúp em sửa xong rồi, ông nội thật là lợi hại.” Đào Tử cao hứng nói.
“Ai, chị cũng muốn đi ra ngoài chơi, mẹ không cho, chị gào gào gọi, mẹ chị nói chị gào rất hay, để cho chị kêu gào một lúc ...”
Huyên Huyên xòe bàn tay nhỏ ra, vẻ mặt bất đắc dĩ, bộ dáng như nàng không còn cách nào với mẹ vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây