Sáng sớm ngày hè cơn gió nhẹ mang theo chút mát rượi.
Một góc lớn rèm cửa sổ bị gió thổi tung lên, để tia nắng mặt trời theo đó mà luồn vào trong phòng, lặng lẽ leo lên tường, chiếu lên gò mà của Đào Tử.
Đào Tử đang ngủ say như cảm nhận được gì đó lật người một cái, vểnh mông về phía cửa sổ, nhưng sau đó một người đã được ngủ no nê như nàng vẫn cảm thấy hơi khó chịu.
Nàng mơ màng ngồi dậy, khoanh đôi chân ngắn cũn lại ngồi trên giường ngơ ngẩn một lát, rồi mới dụi dụi mắt, tỉnh táo trở lại.
Cả kỳ nghỉ hè, cô bé hoàn toàn trở thành một ‘quả đào vô dụng’, tối nào cũng chơi đến tận đêm muộn mới ngủ, sáng ra thì ngủ đến khi mặt trời lên cao chiếu xuống tận mông.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây