“Đào Tử, nhặt đã lên không được ném lung tung, đều đặt ở góc tường đi.”
Hà Tứ Hải nhìn Đào Tử đem nhặt đá trên sườn lên rồi ném loạn khắp nơi, thế là mở miệng nhắc nhở.
“Được, nhưng mà chạy tới chạy lui rất mệt nha.” Đào Tử lè lưỡi, biểu thị nàng cũng đã gần mệt đến thở không nổi rồi.
“Đúng, em cũng rất mệt, en không muốn làm nữa.” Huyên Huyên nói xong, trực tiếp đặt mông ngồi dưới đất.
“Hia hia hia ...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây