“Ăn một bữa cơm, em cười ngốc cái gì thế?”
Buổi tối lúc cơm nước xong, Hà Tứ Hải có chút kỳ quái mà nhìn Huyên Huyên bên cạnh, nhóc con này từ trước khi ăn cơm đã bắt đầu không ngừng cười ngây ngô rồi.
“Bởi vì Uyển Uyển về nhà ăn cơm nha.” Huyên Huyên nói.
“Cho nên?”
“Cho nên sẽ không ai cướp của em cả, ha ha ...” Huyên Huyên hưng phấn rung đùi đắc ý.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây