“Được rồi, mọi người đều yên tĩnh, Lưu Nhược Huyên, mời ngồi về vị trí, không nên chạy tới chạy lui.”
Cô Từ đứng ở trên bục giảng, nhìn bọn nhóc đang chơi đùa, vỗ vỗ bục giảng.
Nhóc con rất nghe lời mà ngồi xuống lại.
Nhưng mà cho dù ngồi xuống lại, trên mông cũng như là có đinh, không ngừng mà uốn tới ẹo lui, nhìn xung quanh.
Cô Từ cũng không cưỡng cầu, vỗ tay một cái, thu hút sự chú ý của bọn nhỏ, sau đó mới mở miệng hỏi: “Các bạn nhỏ, các em có biết, qua mấy ngày nữa là ngày lễ gì không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây