“Tứ. . . Hà tiên sinh.” Hà Tứ Hải đang đùa nghịch đồ vật trên chỗ bán hàng nghe tiếng thì ngẩng đầu lên.
Nhìn thấy ba người Đặng Đại Trung thì vội vàng đứng lên, cười nói: “Ông Đặng, các người tới rồi, nhanh ngồi đi.”
Hà Tứ Hải cầm mấy chiếc ghế gập nhỏ bên cạnh tới.
“Cảm ơn, không cần khách sáo như thế.” Đặng Đại Trung có chút câu nệ.
Hà Tứ Hải phản ứng lại, sau đó cười nói: “Các người cứ như trước kia là được rồi, cháu cũng không phải là cái gì cả, chỉ là một người bình thường, các người không cần để ý.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây