“A...” Hân Hân bà nội nghe vậy thì kinh ngạc một hồi.
Nàng vốn tưởng rằng chỉ là một vật nhỏ bình thường, thì ra còn là một bảo vật.
“Cái này thực sự quá quý trọng rồi, chúng tôi cũng không thể nhận được, tôi sẽ bảo Hân Hân trả lại.” Nàng xoay người liền chuẩn bị đi tìm Hân Hân.
“Đã nói rồi, đó chỉ là một vật nhỏ mà thôi, nó là Đào Tử tặng cho tôi. Hiện tại, nó không còn tác dụng gì đối với tôi nữa, nên tặng lại nó cho Hân Hân. Cô bé này tâm địa thiện lương, lại còn đáng yêu, tôi rất là yêu thích.” Hà Tứ Hải nói.
“Cảm ơn, cảm ơn Hà tiên sinh có thể yêu thích.” Bà nội Hân Hân nói cảm ơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây