“Bà chủ Tần, ý của cô là có tình trạng ‘hồn về’ thật sao? Nhưng trước khi động đất, mọi người đều đã di tản rồi mà?”
“Cho dù có thật hay không, ít nhất bùa hộ mệnh thực sự có tác dụng.” Tần Tinh đưa một xấp bùa hộ mệnh trong tay cho Vũ Sâm: “Cứ coi ‘hồn về' chỉ là lời nói mang tính trấn an, cứ yên tâm bán bùa hộ mệnh là được.”
Vũ Sâm nhận lấy xấp bùa, anh ấy suy nghĩ một lúc rồi ngẩng đầu nhìn Tần Tinh: “Nếu trận động đất này không được dự báo trước, nhiều người gặp nạn cùng lúc như vậy thì liệu Hồn giới có gặp vấn đề gì lớn không?”
“Chuyện chưa xảy ra thì nghĩ nhiều làm gì.” Tần Tinh mỉm cười.
“Chỉ là không nhịn được mà nghĩ tới, có lẽ do mấy ngày nay nghe nhiều chuyện về giấc mơ của mọi người.” Vũ Sâm nói: “Không phải ai cũng mơ thấy ác mộng, thật ra sau trận động đất, đa phần mọi người đều không mơ gì cả, cùng lắm là cảm nhận được sự rung lắc vào ban đêm. Những người mơ thấy chỉ là số ít, nhưng mỗi một người mơ đều trải qua sự chờ đợi dài đằng đẵng khiến tôi cảm thấy rất giống với cảnh tượng nếu động đất xảy ra mà không kịp di tản.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây