“Truyền thuyết kể rằng, có một loại cây bất tử, là cây linh tiên giới, ăn một quả có thể trường sinh bất lão, có phần giống với những gì cô nói.” Đại thụ giới thiệu với Tần Tinh những gì nó biết: “Cái mà cô gọi là quả Trường Thọ khá giống quả của cây Bất Tử, chỉ là hiệu quả kém hơn rất nhiều, có lẽ đó là hạt giống vô tình rơi xuống rồi mọc thành cả một rừng cây Trường Thọ.”
“Nếu nói như vậy, cây Trường Thọ thật sự có khả năng là cây Bất Tử.” Tần Tinh nói, nghĩ đến những gì cô đã thấy rồi mở rộng suy nghĩ: “Vậy thì trước khi hồ Trầm Thần xuất hiện, có lẽ ở đó đã có một khe hở, đó là khe hở rất nhỏ chỉ đủ để hạt giống cây Bất Tử rơi xuống, rồi một ngày nào đó không biết vì nguyên nhân gì, khe hở trở nên lớn hơn khiến hồ Trầm Thần rơi xuống.”
“Cũng có khả năng như cô nói.” Đại thụ lắc lắc cành cây: “Chỉ là không biết rốt cuộc nước hồ Trầm Thần là như thế nào, thực sự không có cách nào xác nhận được tình trạng của nước hồ.”
“Hồ Trầm Thần quá quỷ dị, tôi không dám đến gần để chạm vào.” Tần Tinh nhíu mày, cô muốn để đại thụ xác nhận nước hồ Trầm Thần rốt cuộc là gì, nhưng nước hồ đó còn có thể nuốt chửng cả tu sĩ kỳ Đại Thừa, huống chi là cô.
Nói nhẹ thì cho dù cô có thể đến gần, cũng không có vật chứa thích hợp để đựng nước hồ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây