Thanh Uyển cúi đầu, nhìn chiếc vòng tay tinh xảo trên cổ tay rồi nàng ấy ngẩng đầu nhìn Tần Tinh, trong mắt mang theo vui vẻ.
Sau khi đeo xong đồ trên cổ tay, nàng ấy hỏi: “Ta có thể ôm ngươi không?”
Tần Tinh dang tay: “Cần phải hỏi sao?”
Thanh Uyển lập tức nhón chân, vượt qua đống đồ dưới đất, ôm chặt Tần Tinh: “Cảm ơn ngươi.”
“Không cần cảm ơn ta, bản thân ngươi đã rất tốt rồi.” Tần Tinh nghiêm túc nói: “Từ ngày đầu tiên gặp ngươi, ta đã biết ngươi là một người rất kiên cường, sau này cũng phải kiên cường, biết không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây