Tần Tinh cảm nhận được ánh mắt của nàng ấy, cũng quay đầu sang, sau đó bóc kẹo mút ra và đưa qua: “Muốn ăn không?”
Tử Dương có hơi sửng sốt, sau đó đưa tay nhận lấy cây kẹo mút, cúi đầu nhìn thoáng qua: “Đây là kẹo hả? Sao lúc nào ngươi cũng có mấy thứ kỳ quái vậy?”
“Chỉ là đồ ăn thôi mà.” Tần Tinh ậm ờ nói: “Tự nhiên ta cảm thấy có hơi căng thẳng.”
“Vừa rồi lúc thả bọn chúng ra ngoài sao lại không thấy ngươi căng thẳng như vậy.” Tử Dương cười nói: “Bây giờ lôi kiếp vẫn chưa giáng xuống, muốn đổi ý vẫn còn kịp đấy.”
“Căng thẳng thì căng thẳng, nhưng ta sẽ không đổi ý.” Tần Tinh kiên định nói: “Lúc này mà đổi ý thì bao nhiêu công sức trước đó đều coi như đổ sông đổ bể, chi bằng cứ cố gắng đến cùng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây