Hai người nhìn nhau, khi Chương Minh Thuần nhìn thấy vẻ mặt bối rối của Tần Tinh thì cô ấy cười nói: “Đừng lo, có chuyện gì chúng tớ cũng sẽ giúp cậu mà.”
“Nếu không có các cậu, chắc tớ sẽ biến thành con ruồi mất đầu mất.” Tần Tinh cũng cười nhưng rất nhanh cô lại thở dài một hơi: “Thôi, cứ như vậy đi. Thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng, xe đến chân núi ắt có đường, tớ không sợ.”
Chương Minh Thuần bật cười: “Ừ.”
“Vậy tớ đi đào thêm hồn thạch đây.” Tần Tinh tràn trề hào hứng: “Lần này tớ không đi đến chỗ con sông đen kia nữa, mà trực tiếp đến chỗ có thể đào hồn thạch luôn. Tớ sẽ tranh thủ đào nhiều một chút.”
Hồn thạch đã có tác dụng tốt như vậy nên Tần Tinh cũng không muốn lãng phí thời gian nữa. Vì vậy, trừ thời gian mà cô ở trong siêu thị ra thì cô gần như dành toàn bộ thời gian nghỉ ngơi cho việc đào hồn thạch.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây