Quả nhiên, sau khi nghe lời giải thích của cô thì anh ấy cũng không thấy có vấn đề gì: “Sự biến dị của động vật ở vị diện kia cùng lắm cũng chỉ làm chúng to hơn, có nhiều chân hơn. Đó cũng chỉ là một dạng biến lớn thôi, không có vấn đề khác. Người ở vị diện đó ăn được thì chúng ta cũng ăn được. Vậy cũng tốt, chỗ tôi chủ yếu ăn ngô và mì tôm, thịt thì ít. Giờ có cổng bán hàng này thì về sau không lo thiếu thịt nữa rồi.”
Anh ấy tiếp tục nói: “Loại thịt này cô cứ bán cho mấy vị diện khác cũng được. Những vị diện được liên kết với siêu thị Vị Diện đều có hoàn cảnh không tốt, chỉ cần có cái để ăn là được rồi, cô không cần suy nghĩ nhiều đâu. Không bán ở thế giới chính cũng được, vừa hay có thể bổ sung lượng thịt thiếu hụt, lại có thể giúp cho hàng tồn kho của cô không bị hết quá nhanh.”
Triển Duệ đang nói về mấy vị diện ngoài vị diện cơ giáp. Ít nhất, nếu ở chỗ anh ấy có thêm thịt thì lượng ngô mua hàng ngày cũng sẽ giảm đi nhiều.
“Tôi biết là nó không có vấn đề, có thể ăn được.” Bản thân Tần Tinh cũng cảm thấy không quá khó chịu: “Chủ yếu là tôi sợ mọi người không thể chấp nhận được thôi.”
Dù sao cũng là thịt biến dị, những thứ liên quan đến hai từ “biến dị” nghe chẳng hay ho chút nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây