Ngược lại, Triển Duệ lại có ý tưởng, sau khi cùng Tần Tinh bước ra khỏi nhà kính, anh ấy nói: “Đợi tích đủ tinh thạch băng, nâng cấp thêm một chút rồi mua một ít nhựa từ chỗ cô. Nếu có thể lợp nhà kính bằng nhựa thì sẽ tiết kiệm được một chút.”
“Ý tưởng này hay đấy, tôi nhớ có vài loại rau củ chịu được lạnh, chỉ cần có màng nhựa phủ lên thì dù vào mùa đông chúng vẫn có thể phát triển một cách tự nhiên. Nếu thật sự như vậy thì sau này các anh sẽ không thiếu rau nữa.” Mặc dù nhiệt độ ở nơi này thấp, nhưng cũng không thấp đến mức cỏ cây không mọc nổi: “Nhìn chung môi trường ở đây vẫn tốt hơn nhiều so với vị diện đất hoang kia.”
“Tôi cũng nghĩ vậy, hầu hết rau củ, gạo và mì trong thị trấn bây giờ chủ yếu vẫn phải mua từ bên ngoài.” Triển Duệ nói: “Nhưng tôi sẽ đích thân đi theo, để tránh có người tiết lộ quá nhiều thông tin ra ngoài.”
“Đúng là nếu thông tin về than đá bị lộ ra ngoài thì sẽ dẫn tới nhiều sự chú ý không cần thiết.” Nói đến đây Tần Tinh bỗng nhớ đến tình hình ở vị diện: “Tình hình các môn phái bên kia như thế nào rồi?”
“Vẫn còn loạn lắm.” Triển Duệ nói, nhưng lại cười: “Thật ra loạn cũng có cái hay, ít nhất sẽ không có ai chú ý đến chúng ta. Theo như ý kiến của các quân sư, chúng ta sẽ phát triển thị trấn này trước rồi sau đó mới mở rộng ra bên ngoài.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây