Lần lôi kiếp cuối cùng giáng xuống, tiếng sấm nổ vang trời vang vọng khắp không trung, tu sĩ kỳ Nguyên Anh bên cạnh kéo Tần Tinh lùi lại một chút, vừa đứng vững, chỗ mà cô đứng ban nãy đã bị thiên lôi đánh trúng.
Mặt đất vàng trước đây giờ đã bị đốt cháy thành màu đen.
Trong lòng của cô hoảng sợ, đến lúc này cô càng nhận ra sự đáng sợ của lôi kiếp.
Các tu sĩ bên cạnh cũng không khỏi cảm thán: “Những năm gần đây độ kiếp ngày càng khó khăn, không biết khi nào đến lượt chúng ta. Liệu chúng ta có thể vượt qua được không nữa.”
“Mấy tu sĩ Nguyên Anh đại viên mãn kia đến giờ vẫn đang đè nén tu vi mà không dám độ kiếp. Chắc là vì họ đã cảm ngộ được gì đó nên không dám độ kiếp đấy thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây