“Thúc không sợ, ngược lại bọn cháu vào buổi tối tuyệt đối không nên ra ngoài. Đừng tiết kiệm than đá làm gì, mọi người quá tiết kiệm thì tới hừng đông chăn cũng lạnh mất.” Triển Duệ căn dặn: “Thúc phát hiện mỏ than đá trong núi tuyết, sau này sẽ có rất nhiều than đá.”
“Thật sao?” A Nguyệt kinh ngạc ngẩng đầu.
“Thật, thúc đã nói xạo khi nào chưa?” Triển Duệ cất túi hạt ngô đi và đặt vào trong cái gùi mà anh ấy cõng theo bên người: “Được rồi, thúc có việc bận, mọi người ở lại cẩn thận một chút.”
“Vâng, chúng cháu sẽ không ra khỏi cửa.” A Nguyệt lập tức gật đầu.
Triển Duệ lại dặn dò thêm vài câu rồi mới xoay người đi về hướng núi tuyết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây