Sau khi thu hết số vũ khí, cô quay lại bước vào siêu thị Vị Diện, sau đó đóng cửa siêu thị lại.
“Đúng là không ngờ khẩu súng này lại có uy lực mạnh nhất?”
Tần Tinh cầm khẩu súng mà Triển Duệ đánh giá là có uy lực mạnh nhất lên nhưng khi nhìn từ trên xuống dưới, từ trái qua phải mà vẫn không nhìn ra điểm gì đặc biệt. Trong mắt cô, những khẩu súng này chỉ khác nhau về kích thước và trọng lượng.
“Người bình thường không vào quân đội thì rất khó có cơ hội tiếp xúc với súng ống. Dù có thường xuyên đến câu lạc bộ bắn súng thì cũng chỉ tiếp xúc với vài loại súng nhất định thôi.” Triển Duệ vừa nói chuyện với Tần Tinh vừa lau sạch khẩu súng trong tay, sau đó thuần thục giơ lên ngắm ra ngoài siêu thị. Dù khẩu súng không có đạn nhưng anh ấy vẫn có một cảm giác hoài niệm.
Với số lượng đồ mà Tần Tinh mang về ngày càng nhiều, Triển Duệ thậm chí còn cảm thấy bản thân như đang làm nhiệm vụ trong một nơi xa lạ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây