Tần Tinh được đặt xuống, khi cô cúi đầu nhìn xuống thì phát hiện đây không phải là đất liền, mà là một mặt đất được kết nối từ những cành cây chằng chịt, mềm mại nhưng chắc chắn.
Kim Long bay lượn, nửa người rồng đáp xuống cây, đuôi quẫy quẫy dưới nước, hất mấy con cá lớn về phía Tần Tinh.
Lại quẫy đuôi một cái, nuốt chửng con cá vừa hất vào miệng.
“Đây là nó tặng cho cô đấy.”
Tần Tinh cúi đầu nhìn những con cá lớn trước mặt, nhặt từng con một lên, sau khi nhặt xong mới đứng dậy nói: “Ông nói ông bị Kim Long mang đến đây, là vì siêu thị của tôi sao? Có nặng lắm không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây