“Đại thẩm.” Ngọc Nương đến trước một căn nhà: “Thẩm có muốn mua lương thực không?”
“Lương thực?”
“Đúng vậy, hai văn tiền một củ.” Ngọc Nương kéo giỏ tre ra trước mặt: “Đây là lương thực mà chúng ta tình cờ có được, một củ này có thể ăn được một bữa, cứ việc luộc chín nó rồi nghiền nát là đã có thể nấu được một nồi cháo rồi.”
“Mua, mua, mua! Cả giỏ này ngươi bán hết cho ta được không?” Đại thẩm kích động nói.
“Hai ngày nữa ta sẽ quay lại đây, đại thẩm có thể ăn thử trước.” Ngọc Nương nói, nhìn về phía những người cách đó không xa: “Theo ta thấy thì... nhà nào cũng đang thiếu lương thực...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây