Rời khỏi nhà bếp, hai người bàn bạc về phương thức “phát hành” tiểu thuyết võ hiệp tiếp theo.
“Có thể dùng hình thức báo chí, một trang một tờ, ghi rõ ngày tháng để mọi người hình thành thói quen theo dõi.” Tần Tinh nói rồi lấy ra tờ báo đã in trước đó: “Tiểu thuyết võ hiệp đăng nhiều kỳ sớm nhất cũng là ở dạng báo chí, định giá không cần quá cao, một tờ báo cứ một hoặc hai đồng là được. Sau đó chúng ta âm thầm lan truyền tin tức về việc bí kíp võ công chân chính được giấu trong tiểu thuyết võ hiệp, tự nhiên sẽ khiến cho mọi người mua.”
“Đó là một ý kiến hay.” Triển Duệ nhận lấy tờ báo và nhìn mấy trang trên đó: “Giấy chúng ta có thể sử dụng để photo đều là giấy A4, tính cả mặt trước và mặt sau là một tờ. Một tờ báo có thể đăng ba đến bốn chương của tiểu thuyết võ hiệp, chúng ta in nhanh nên có thể in nhiều một chút, tôi sẽ mang chúng đến các thị trấn khác để bán.”
“Cũng không nhất thiết phải là tiểu thuyết võ hiệp, còn có thể là truyện tranh, hai mẫu nữ A Nguyệt có biết vẽ không?” Tần Tinh hỏi.
Triển Duệ lắc đầu: “Tôi chưa hỏi, nhưng có lẽ là không được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây