Đã mua được nhà, coi như giải quyết được một việc, Tần Tinh ở lại đây cũng không có ích gì nên bèn xoay người rời đi. Trước khi đi, cô đặc biệt nói với nữ nhân đi cùng: “Sau này ngươi cứ ở lại đây, có thể tự tìm một căn phòng để ở, đến lúc đó ta sẽ cho người xây lò sưởi trong phòng cho ngươi. Bình thường ngươi ở lại làm việc nhà, ăn uống ta lo liệu, mỗi tháng còn có tiền công cho ngươi. Nếu ngươi bằng lòng ở lại thì cứ ở đây, nếu không muốn ở lại, bất cứ lúc nào cũng có thể rời đi.”
Nữ nhân nhìn Tần Tinh đang nói chuyện với mình, đột nhiên hai gối khuỵu xuống.
Tần Tinh lập tức đưa tay đỡ nhưng lại chạm vào vết thương trên tay nữ nhân.
Trước đây nàng ấy đã bị đánh đập rất dã man, tuyệt đối không phải là bị đánh sau khi hai võ lâm nhân sĩ kia tìm đến, cũng bởi vì “chân thật” nên Triển Duệ mới nhiều lần mắc bẫy.
“Ân nhân, cảm ơn người, nếu không có người, ta... Ta nhất định sẽ không sống nổi qua năm nay.” Nữ nhân nắm lấy cánh tay của Tần Tinh, nước mắt lưng tròng: “Vừa rồi ta còn tưởng... Còn tưởng mình không thể thoát khỏi, ta cứ nghĩ sẽ không có gì thay đổi. Ân nhân... Sau này ta nhất định sẽ làm việc thật tốt, báo đáp ân cứu mạng của ân nhân.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây