Tần Tinh thở dài một tiếng, cúi đầu lấy ra một sợi dây thừng từ trong “túi” ra và trói nam nhân đang còn tỉnh táo lại, sau đó trói hai nam nhân bị gây mê bằng sợi dây thừng khác.
“Ngươi tự đi đi, ta không muốn thêm trọng lượng của một người nữa.” Tần Tinh nhìn nam nhân duy nhất còn tỉnh táo, kéo hắn ta, lại kéo thêm hai người khác và đi ra ngoài con hẻm.
“Ngươi đi đâu?” Nữ nhân đột nhiên lên tiếng.
“Đương nhiên là đi nơi nên đi.” Tần Tinh quay đầu lại, nhìn nữ nhân một cái: “Ngươi tự lực cánh sinh đi.”
“Nhưng mà không phải ngươi nói... Chỉ cần ta ra tay, mới để ta rời khỏi hắn ta sao?” Nữ nhân ngẩng đầu lên, vết thương trên mặt dưới ánh sáng càng thêm rõ ràng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây