“Cuộc sống đã tệ đến mức này rồi sao? Mà tẩu lại nghĩ đến việc tìm cái chết à?” Thấy nữ nhân không có việc gì, Triển Duệ thở phào nhẹ nhõm, tiến tới nhặt con dao găm trên sàn.
“Là thiếu hiệp sao?”
“Là ta, trước đây ta từng nói chịu ơn một giọt, báo ơn một dòng. Chỉ tại ta vô dụng, đến quá muộn.” Triển Duệ lấy từ trong ngực ra một chiếc bánh bao gói bằng giấy dầu: “Ta nghĩ cuộc sống của tẩu tử chắc hẳn không được tốt nên khi đến đây đã mua chút bánh bao, may mà còn chưa đến muộn.”
Mặc dù từ lúc mua bánh bao đến lúc đến đây cũng không mất quá nhiều thời gian.
Nhưng chỉ cần nghĩ đến việc nếu đến chậm một chút thôi thì nữ nhân này đã chết vì tự sát, trong lòng của anh ấy vẫn còn có chút sợ hãi, may mắn, may mắn là không đến muộn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây