“À, ở đây, chỗ này.” Tần Tinh nói, đứng trong góc phòng, lấy tay thu dọn một chiếc chăn bông trước mặt để trống chỗ.
Sau đó cô lớn tiếng nói: “Những thứ này đều tìm được từ các toa nằm của tàu hỏa. Chẳng phải anh đã nói thế giới này có rất nhiều dân chúng phải định cư trên núi tuyết sao? Lấy thêm chăn bông ra cho họ dùng đi.”
Vừa nói, cô vừa từng bước thu dọn những chiếc chăn chắn tầm nhìn và cản lối đi trước mặt, cuối cùng cũng dọn ra được một lối đi.
Cô dựa vào chồng chăn bông: “Vốn dĩ những thứ này là để tặng người khác, nhưng thế giới kia đang là mùa hè, còn ở đây có rất nhiều quần áo và chăn bông. Dù mang sang đó cũng không sao nhưng không cần phải gấp gáp, tình hình ở đây thì lại đang rất cấp bách, anh tìm cơ hội rồi gửi chúng đi.”
“Thay mặt dân chúng nơi này, tôi cảm ơn cô.” Triển Duệ vui mừng nhìn căn phòng đầy quần áo và chăn bông: “Có những thứ này, chắc chắn những ngày tháng tới của bà con sẽ đỡ khổ hơn nhiều!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây