“Đúng, đó cũng là chi phí.” Tần Tinh nghiêm túc nói, cô nhìn Ngụy Hiểu Song rồi bật cười: “Được rồi, không giỡn với cậu nữa, tôi ngửi thùng trà sữa này của cậu rồi, dùng rất nhiều nguyên liệu, chắc là cũng cho không ít sữa bò, nếu bán thì tôi dự tính bán tám đồng một ly, một thùng lớn này ít nhất cũng có thể bán được hai mươi, ba mươi ly, chắc chắn tôi sẽ không bị lỗ, cậu nấu nhiều như thế, một ngày cũng chỉ kiếm được năm mươi mấy đồng, nếu thật sự tính toán thì chắc cũng chỉ bốn mươi mấy đồng thôi, một tháng mới kiếm được một ngàn hai, chỉ là tiền tiêu vặt mà thôi.”
Thời gian có hạn, địa điểm cũng có hạn, nấu trà sữa ở trấn nhỏ như này cũng không dễ dàng gì, cũng chỉ có mình Ngụy Hiểu Song tình nguyện làm vì ít tiền tiêu vặt, cho dù những người khác có thể làm được cũng chưa chắc sẵn lòng tốn công tốn sức nấu.
“Được rồi được rồi, cậu đã nói như thế thì tôi cũng không khách sáo làm gì nữa.” Ngụy Hiểu Song gật đầu: “Có điều cậu cứ xem tình hình bán thế nào trước đã, nếu không bán được thì nói với tôi, tôi nấu ít đi một chút cậu cũng đỡ tốn một chút.”
“Không vấn đề gì.” Tần Tinh nhanh chóng gật đầu, dẫu gì cũng không thể nào không bán hết, nếu thực sự không bán hết thì cô chuyển vào trong không gian di động là được. Cô nhìn một cái thùng khác mà Ngụy Hiểu Song mang theo: “Đó là trân châu à?”
“Đúng rồi, quên mất còn có cái này, trân châu thêm riêng vào sau, nếu cho luôn vào trong trà sữa thì sẽ dính vào nhau, như vậy uống không ngon.” Ngụy Hiểu Song đưa thùng nước nhỏ trên tay cho Tần Tinh: “Yên tâm, cái này cũng rất sạch sẽ, một thùng này chung với trà sữa, bán ba mươi mấy ly không thành vấn đề.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây