Tần Tinh hết cách, cất đồ đạc trên tay vào không gian di động, sau đó bước lên tàu.
Ngay khi cô vừa bước vào, cửa toa tàu phía sau lập tức đóng sầm lại, cùng lúc đó, toa tàu tối tăm ban đầu bỗng chốc sáng rực, tiếng người nói chuyện rì rầm vang lên bên tai.
“Tinh Tinh, Tinh Tinh?”
Tần Tinh mở bừng mắt ra.
“Ngủ quên à?” Người bên cạnh dịu dàng lên tiếng: “Ăn chút gì đi con, không ăn gì là lát nữa con sẽ đói đấy, mẹ đã chuẩn bị đồ ăn trong thành phố cho con rồi, căn phòng được sơn màu xanh lam mà con thích nhất, còn muốn thêm gì nữa thì nói với mẹ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây