“Chuyện này, mọi người không cần phải biết quá rõ đâu.” Chương Minh Thuần miễn cưỡng đứng dậy, cô ấy đi ra ngoài rửa mặt, rồi lại sờ chỗ màu đỏ trên môi, cô ấy quay đầu lại hỏi: “Sắc mặt của tôi bây giờ trông có ổn không?”
“Chị Minh...”
“Trông tôi không giống người bệnh đúng không?” Chương Minh Thuần lại hỏi.
Mấy người trước mặt hai mắt nhìn nhau, sau đó chậm rãi lắc đầu: “Chị Minh, trạng thái của chị bây giờ rất tốt.”
“Vậy thì tốt.” Chương Minh Thuần nhìn miệng vết thương đã băng bó xong, cô ấy kéo tay áo trên cánh tay xuống: “Tôi không có ở đây, nên mọi người phải tự chăm sóc cho bản thân, những người đó tạm thời sẽ không biết là do chúng ta đã làm nên sẽ không tới tìm đến các cậu để gây phiền phức. Thực phẩm đã hứa cho các cậu, lần sau tôi sẽ mang tới.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây