Ở hiện đại tương đối phiền toái, có thể nhiều người sẽ chọn mua được loại vải tốt. Nhưng ở cổ đại, đừng nói là loại vải như này, kể cả màu sắc có lẫn lộn nhiều hơn nữa thì người ta cũng sẽ đồng ý tốn thời gian và tinh lực để cắt đi.
“Mặc dù màu nhuộm của đống vải này bị hỏng nhưng chất lượng của loại vải này rất tốt.” Vương Kiến vừa nói vừa rút ra một cây vải cho Tần Tinh sờ qua: “Dù là cảm giác hay độ thoáng mát thì cũng là hàng tuyển, nhất là vào mùa này, loại vải này rất thích hợp để làm quần áo.”
“Nhưng mà màu sắc của nó…” Tần Tinh hơi nhíu mày.
“Tổng cộng chỗ này tôi bớt cho cô thêm năm trăm đồng nữa. Năm ngàn năm trăm đồng, đống vải này thuộc về cô hết.” Vương Kiến vừa nói vừa nhìn Tần Tinh, dường như đang rất sợ cô không đồng ý.
Tần Tinh còn muốn thử giảm thêm một chút, nhưng thấy mặt Vương Kiến đầy vẻ nghiêm túc nên cuối cùng vẫn gật đầu: “Được, vậy thì lấy giá đó đi, tôi đồng ý.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây