Chương Minh Thuần đặt tay lên nắp hộp cháo hải sản, nhẹ nhàng ấn xuống, buồn bã nói: “Vài năm trước, cô ấy xảy ra xung đột với người khác, bị chặt đứt cả hai chân, sau đó cô ấy tự làm cho mình một đôi chân giả nhưng tài nguyên có hạn, cho dù làm chân giả, cô ấy cũng không đi được xa, chỉ có thể quanh quẩn ở gần chỗ ở.”
“Cũng may cô ấy có tay nghề nên mới có thể sống sót trong môi trường như thế này.” Tần Tinh hiểu ra.
“Ừ, những người như chúng tôi nhận được tài nguyên càng ít, tôi còn được coi là tốt đấy, ít nhất còn có ký ức kiếp trước, có những người tầm tuổi tôi phải sống trong môi trường này từ đầu đến cuối, căn bản không tiếp xúc với bất kỳ kiến thức nào nhưng đá năng lượng lại rất quan trọng nên cô ấy sống sót, tôi cũng được sống sót.” Chương Minh Thuần nhìn Tần Tinh, trên mặt nở nụ cười.
Nói xong, mũi cô ấy khẽ động đậy: “Thơm quá.”
Sau đó, cả hai đều nhìn chằm chằm vào hộp cháo hải sản trước mặt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây