Sinh Đạo mỉm cười, nhìn Minh Hạo nói: “Được rồi anh mau đi đi, để cô bé kia chờ mong nhớ nhung.”
Minh Hạo gật đầu, sắc mặt chết cha kéo quần lên, khi thấy tiểu jj bé bỏng bị cột lại, hắn giờ đây thật sự muốn khóc a...
“Ùm anh đi.” Minh Hạo gật đầu, trong lòng cảm động khi nãy biến mất, bây giờ hắn rốt cuộc biết một câu “Miệng cười bụng dao găm” hình dung thế nào rồi.
Minh Hạo biến một cái, một giây sau đứng trước cổng biệt thự của Trầm Vũ Anh.
Minh Hạo nhìn xung quanh, ở đây hơn mười tên bảo vệ tráng hán trang bị hàng nóng đứng canh gác, có thể bởi vì vụ khủng bố mấy ngày trước cho nên Trầm Minh điều thêm người tới đây.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây