Bây giờ lui về tự nhiên là không thể nào nữa, Hàn Sâm do dự một chút, vẫn quyết định đi qua nhìn tình huống xem, những sinh vật siêu cấp thần huyết này đã không để ý tới bọn họ, có lẽ là bị đồ vật quan trọng nào đó hấp dẫn, đến lúc đó cùng lắm vượt qua khu vực chúng nó ở là được.
Hàn Sâm dẫn theo Chu Vũ Mị tiếp tục đi lên phía trước, con tiểu yêu tinh kia vẫn còn ở bên trong sò biển gắng gượng không chịu đi ra, vết thương trên người nó đã có dấu hiệu thối rữa, lại ở bên trong thêm vài ngày nữa, chỉ sợ là thịt toàn thân sẽ bị hư thối.
Nhưng mà nó đã gắng gượng không chịu đi ra, Hàn Sâm cũng không có biện pháp gì, sò biển quá cứng rắn, nện như thế nào cũng không nện nát nổi, chỉ có thể đợi chính nó đi ra.
Thời tiết trong sa mạc biến ảo vô thường, từng đợt gió thổi qua, không bao lâu đã thổi cho cát đen bay đầy trời, gió thổi càng lúc càng lớn, phô thiên cái địa vọt tới, giống như là quái thú cắn nuốt đất trời.
Hàn Sâm để cho Kim Mao Hống hóa thành trạng thái cực lớn, giống như một ngọn núi nhỏ ở bên trong bão cát tiến lên, mấy người thì chui vào bên trong cọng lông của Kim Mao Hống, cũng không bị bão cát uy hiếp quá lớn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây