Ninh Nguyệt bị cái thú hồn đáng ghê tởm kia nhìn thoáng qua, không biết vì sao, trong đáy lòng vậy mà nổi lên một loại cảm giác rét lạnh sâu đậm, giống như ngay cả linh hồn đều đang run sợ.
Ninh Nguyệt không nói hai lời, trực tiếp cầm kiếm trong tay đâm về ngực của mình, dĩ nhiên là muốn tự mình kết thúc.
Rống!
Thú hồn đáng ghê tởm đang bao quanh ngoài thân Hàn Sâm phát ra một tiếng gầm rú, Ninh Nguyệt lập tức đã mất đi khống chế đối với thân thể, hai tay giang ra, ném thanh kiếm xuống mặt đất.
Nhìn sắc mặt Ninh Nguyệt đang trắng bệch khó có thể khống chế mình, Hàn Sâm lạnh nhạt nói:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây