“Nếu ngươi có thực lực như vậy thì cần gì phải giả bộ đáng thương?” Hàn Sâm dửng dưng nói.
Minh Nguyệt lắc đầu: “Cũng không tính là giả bộ đáng thương, mặc dù ta có cách có thể tăng cường sức mạnh của U Minh Tán, khiến nó tạm thời đạt tới cấp hạch gen siêu cấp, nhưng thời gian rất có hạn, ta phải giữ lại để sử dụng ở chiến trường chính nữa, mới có thể đoạt được hạch gen Thần, trước khi tới đây, dù có chết ta cũng sẽ không sử dụng nó. Cho nên, vẫn phải cảm ơn ngươi và Trác Đông Lai đã giúp ta tới được đây.”
Hàn Sâm không nói gì nữa, mặc dù đây vốn là việc hắn phải làm, nhưng bị Minh Nguyệt lừa dối như thế vẫn khiến hắn rất khó chịu.
Minh Nguyệt còn muốn nói điều gì đó, lại thấy hạch gen không hoàn chỉnh trong tay Hàn Sâm sáng lên, đồng thời một cánh cổng ánh sáng cũng mở ra trước mặt Hàn Sâm, có vẻ như đã đến lượt hắn xuất chiến rồi.
“Ngươi chỉ là một nhân loại, chết rồi thì không có cơ hội sống lại, ở đây cường giả như mây, nếu ta là ngươi, sẽ không tham gia loại chiến đấu vô nghĩa, hơn nữa còn nguy hiểm đến tính mạng này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây