Vốn dĩ Hàn Sâm còn nghĩ đương nhiên Thánh Tử của Minh tộc thì cũng là một tên Minh tộc, cùng lắm cũng chỉ là một đứa bé mà thôi, hắn đã có giác ngộ để làm bảo mẫu, nhưng nhìn theo ánh mắt của nữ nhân, cái mà hắn nhìn thấy không phải là một Minh tộc, thậm chí không phải dị linh.
Nhìn theo ánh mắt của nữ nhân, Hàn Sâm nhìn thấy là một tảng đá, đại khái cao khoảng một trượng, vốn dĩ Hàn Sâm còn nghĩ rằng đó là núi giả trong hoa viên, dùng để trang trí.
Nhưng nhìn theo ánh mắt của nữ nhân, Hàn Sâm nhìn thấy phía trên tảng đá đó còn vẽ một bức tranh.
Hình ảnh trong bức tranh là một người nữ tử đang cầm ô đứng trên cầu, dưới làn mưa bụi mờ ảo, chỉ có thể thấy được bóng lưng của nữ tử, mặc dù không nhìn thấy khuôn mặt, nhưng lại có một loại thanh lệ thoát tục nói không nên lời.
“Ngươi nói nữ tử trong bức tranh đó chính là Thánh Tử? Vậy bản thân nàng đang ở đâu?” Hàn Sâm không dám tin vào suy nghĩ của mình, đổi một cách lý giải khác để hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây