“Ngọc Huyễn điện hạ, hiện tại coi như tôi đã người thuộc nơi ẩn núp Thiên Ngoại, vì có thể hoàn thành nhiệm vụ, cũng vì đảm bảo cho tôi có thể còn sống trở về, hai người có thể nói chuyện xảy ra trong nơi ẩn núp cho tôi biết không? “ Hàn Sâm biết rõ lần này đi sẽ rất nguy hiểm, nhưng hắn lại không thể không đi, cho nên hắn muốn có thể tìm được một chút hi vọng sống, hơn nữa Hàn Sâm cũng thực sự rất hiếu kỳ về tòa nơi ẩn núp này.
Ngọc Huyễn nhìn sang Thanh Nhạc, khẽ gật đầu với Thanh Nhạc, Thanh Nhạc thấy thế mới lên tiếng: “Chuyện bên trong nơi ẩn núp đó thì chúng tôi cũng không biết nhiều, đúng là có ba nhân loại từ bên trong đi ra, nhưng lời của bọn hắn nói sau khi đi ra, chúng ta lại không biết là thật hay giả.”
Hàn Sâm không hiểu Thanh Nhạc có ý gì, khẽ nhíu mày nhìn hắn.
Thanh Nhạc biết rõ Hàn Sâm nghe không hiểu, tiếp tục nói: “Ba người kia đi ra ngoài, lời bọn hắn miêu tả tình hình bên trong trên cơ bản giống nhau, nhưng có một vấn đề mấu chốt, ba người lại nói hoàn toàn khác nhau, chúng ta không biết nên tin tưởng ai. Hơn nữa sau đó, bọn hắn cũng ly kỳ chết đi, không có khả năng hỏi lại kết quả nữa.”
“Mấu chốt của vấn đề là cái gì? “ Hàn Sâm nhíu mày hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây