Mắt thấy Huyết Dực Thú Vương đã bay đến, Lưu Ngọc Huyền không dám chậm trễ một chút nào, liền vội vàng tiến lên làm đại lễ thần phục, cả người nằm sấp ở trên mặt đất, cúi đầu xuống với Huyết Dực Thú Vương, phát ra âm thanh gầm nhẹ tựa như thần phục, mơ hồ còn có ý định dâng lên tế phẩm.
Nguyên bản Lưu Ngọc Huyền thầm nghĩ chỉ triệu hoán Thú Vương chi tử tới, y rất quen thuộc với Thú Vương chi tử, liền không cần phải phiền phức như thế, cũng có thể bảo trì hình tượng của mình.
Thế nhưng mà không nghĩ tới Huyết Dực Thú Vương cũng đi tới, y tuyệt không dám lạnh nhạt, so sánh mà nói, mạng nhỏ tự nhiên quan trọng hơn hình tượng, vạn nhất chọc giận Thú Vương, con Thú Vương kia cũng chưa chắc đã cho Đế Linh mặt mũi, trực tiếp ăn y luôn cũng không chừng.
Về phần bọn Hàn Sâm, ở trong mắt Lưu Ngọc Huyền đã đều là người chết, chính là thấy được trò hề của y cũng không có quan hệ gì.
Bọn Trần Hổ thấy Lưu Ngọc Huyền vậy mà hành đại lễ, trong lòng cũng có chút cảm động, cho rằng Lưu Ngọc Huyền là vì để cho bọn họ an toàn thông qua nơi đây, mới hành đại lễ đối với dị sinh vật này, đều cảm thấy oan ức cho y.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây