Trong lúc khóc, Khương Tử Nhiễm thầm trao đổi với hệ thống của mình: [Chắc chắn Khương Tứ Hải đã nhận ra ba người này là tội phạm rồi. Lần này anh ta đến để bắt tội phạm đúng không?]
Hệ thống trả lời: [Có lẽ là vậy.]
Khương Tử Nhiễm: [Vậy thì nhất định tôi phải đi cùng, nếu tôi không đi, công lao đều sẽ thuộc về Khương Thất Ngư mất! Rõ ràng cô ta chẳng làm gì cả!]
Cô ta buông Khương Tứ Hải, hai mắt đẫm lệ nói: “Em muốn đi cùng anh tư, em không yên tâm về anh, Nhiễm Nhiễm muốn bảo vệ anh.”
Khương Tứ Hải lại một lần nữa cảm động!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây