Lâm Kiến có mục tiêu rõ ràng, như không nghe thấy gì mà dẫn mọi người đến căn phòng cuối cùng ở tầng bốn, gõ cửa tượng trưng rồi đẩy cửa đi vào.
Liễu Tô và những người khác cũng theo vào, phòng rộng rãi hơn tưởng tượng, không chỉ có bàn mà còn có giường và tủ quần áo, có vẻ chủ nhân cũng nghỉ ngơi ở đây.
Liễu Tô ngước nhìn, người trong phòng đang ngồi trước bàn, thấy Lâm Kiến đến cũng không ngạc nhiên, trên gương mặt nghiêm túc chợt nở nụ cười: “Anh đến rồi.”
Lúc này Liễu Tô mới thấy, mắt người này lại là màu đỏ. Điều này làm cô hơi bất ngờ, con người còn có mắt màu này sao?
Nhìn kỹ thì không phải hoàn toàn là màu đỏ mà là do nhiều tia máu trong mắt nên mới trông giống màu đỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây