Nghĩ đến đây, khóe mắt Vương Như có một giọt nước mắt tràn ra, cô bé không khóc thành tiếng mà chỉ nằm trên giường lẳng lặng rơi nước mắt.
Có lẽ là do lòng tự tôn khó hiểu đang quấy phá, cô bé không muốn để người khác biết mình đang khóc.
Giờ phút này cô bé cảm thấy cơn đau ở chân cũng không bằng sự mất mát trong lòng.
Rốt cuộc tại sao lại phải tiếp tục sống chứ?
Sống để làm gánh nặng cho cha sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây